Trong lòng luôn nhớ tuổi thơ
Bao
nhiêu kỷ niệm bên bờ sông Thao
Già rồi lại có ước ao
Trở
về tuổi nhỏ chen vào giấc mơ
Bao giờ cho đến bao giờ
Khôn
nguôi nỗi nhớ tuổi thơ quê nhà
Bốn lăm năm đã đi xa
Chăn trâu cắt cỏ ven đê
Tắm
sông bốc cát thỏa thê cõi lòng
Đuổi nhau vẫn chạy tồng ngồng
Ngây
thơ nào biết môi hồng là chi
Thế rồi có lệnh là... đi
Lên
đường nhập ngũ biết khi nào về
Vẫy chào tạm biệt sông quê
Sông
ơi! Nỗi nhớ tràn về trong tôi
Nhớ nhung xao xuyến bồi hồi
Mong
ngày trở lại được ngồi bên sông
Ngắm nhìn nước đỏ sông Hồng
Đã
vào ký ức mà lòng xốn xang
Bước lên một chuyến đò ngang
Năm
lăm cô gái xếp hàng vẫy tay
Suốt từ ngày ấy đến nay
Bao
năm vẫn nhớ cái ngày xa quê
Nơi đây là chốn đi về
Dòng
sông bến nước ven đê chiều hè
Phượng chiều rộn rã tiếng ve
Hòa
cùng tiếng sóng sông quê thanh bình
Nghiêng nghiêng bóng nước in hình
Lời
ru của mẹ đượm tình ầu ơ
Dòng sông tắm mát tuổi thơ
Cho
mình ký ức giấc mơ ngọt ngào
Sông ơi! Sóng nước chênh chao
Tuổi
thơ thơ mãi biết bao giờ già...
HÀ THỊ VIỆT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét