Có
ai biết giáo viên trăn trở?
Dạy
học trò giờ khó làm sao?
Giáo viên giờ biết thế nào?
Suy
đi nghĩ lại làm sao bây giờ?
Một người chèo lái con đò
Bao
nhiêu sóng gió bất ngờ xảy ra...
Bây giờ các bậc mẹ cha
Đâu còn trọng đạo tôn sư
Có
nhiều cha mẹ làm hư con mình.
Chỉ vì yêu quý học sinh
Biếng
lười, nghịch ngợm,... mới hình phạt thôi.
Nặng hơn mắng một vài lời
Hay
vài cái vụt, để rồi răn đe.
Thế là nổi nóng lu loa
Phụ
huynh kiện tụng đâm ra om sòm.
Giáo viên nghĩ ngợi thật buồn!
Làm
cha mẹ chẳng hiểu con của mình?
Sao không hiểu lý thấu tình?
Tự
dưng cô ghét con mình hay sao?
Hỏi xem phụ huynh thế nào?
Xưa...
ngày còn nhỏ vì sao bị đòn?
Hay là bố mẹ ghét con?
Cho
nên mới bị ăn đòn... hỡi ôi!
Bây giờ làm mẹ trẻ rồi
Nên
chăng hiểu biết sự đời đúng sai?
Mong sao con chóng nên người
Song
hành trọn vẹn đức tài... mới nên.
Tu tâm dưỡng tính thảo hiền
Nên
người con nhớ đừng quên công thầy!
Cẩm Khê, 30-9-2017
NGUYỄN TÚ ANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét