Ta
về
nhặt
nắng vườn thơ
Gởi
hương vô niệm
bên
bờ tử sanh
Lắng
nghe
gió
lướt qua mành
Nỉ
non, rộn rã nhân sanh
vui
buồn
Bên
giậu thưa,
chú
chuồn chuồn
Nhẹ
tinh đôi cánh chẳng buồn,
chẳng
vui
Tưởng
chừng chỉ một
giấc
say
Bỏ
quên thế sự xa bay
Hương
trời
lắng giữa
trời
không
Tiêu
dao ngày tháng,
mênh
mông bầu trời
Ta
về ươm giọt tinh khôi
Vỗ
lưng con bướm nụ cười
vỡ
toang
Thoáng
nghe vọng giữa
không gian
Đóa
hoa khai nhuỵ
sắc
vàng kim liên
Vầng
trăng chiếu sáng
thâu
đêm
Chuyến
đò ngược nước,
nhớ
- quên chẳng còn...
Tuệ Minh THÍCH PHƯỚC TOÀN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét