Nghìn
đời hạt gạo ta ăn
Có mưa nắng, có nhọc nhằn sớm hôm.
Bàn
chân lội ngập trong bùn
Đồng sâu gió bấc mẹ trùm áo tơi
Thì
thùm tát nước gầu dai
Chưa
qua bấc đã gặp nồm
Bão sang lụt đến thắt lòng nỗi lo
Tháng
ba rỗng cả cót bồ
Võ vàng gương mặt đầu bờ mẹ trông.
Bạc
phai tấm áo nâu sồng
Rạn đuôi mắt mẹ mấy lần chân chim
Những
lo cày vỡ ngả dầm
Bàn chân mẹ lại ướt đầm sương mai
Thiếu
trâu, người phải cuốc hoài
Ruộng sâu gặp mẹ run tay cắm vè.
Mưa
dầm, mạ rế, đồng xa
Ngơi tay cấy lại cỏ trà nước phân
Cầu
cho biển lặng trời yên
Mưa hòa gió thuận mẹ lên lễ chùa
Bát
cơm gạo mới đầu mùa
Bao sương gió gội phơ phơ mái đầu.
Đời
người trải hết nông sâu
Trái cau dù điếc, miếng trầu vẫn cay…
VŨ CHẤN NAM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét