Tần tảo... |
Con trở về nơi ấy – miền quê
Nghe sống lại nhịp lòng xa vắng
Bóng cha liêu xiêu gánh cả trời
trưa nắng
Con trở về nơi ấy – dòng sông
Biêng biếc thẳm xanh mặc bao hờn
dỗi
Nước cho mênh mông, phù sa cho
bồi bãi
Sông vắt lòng thành dòng chảy
vô biên.
Con trở về xin được gọi thành
tên
Nỗi nhớ rót vào lòng năm tháng
Dẫu mây trắng có suốt đời
phiêu lãng
Vẫn không quên mình có một ngọn
nguồn.
Con trở về... lần tìm lại yêu
thương…
NGÔ THỊ THỤC TRANG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét