Tình
Cương một dải sông Hồng
Phù sa bồi đắp ruộng đồng tốt tươi
Tình
Cương đất ấy cùng người
Ngàn đời chung thủy, vàng mười – chính kim
Xanh
đồi quả cọ, cây sim
Đặt
tay lên trán... đêm nằm...
Cộng sinh khốn khó đến trăm nẻo đường
Ấy
từ mảnh đất Tình Cương
Nuôi ta bền chí bốn phương tung hoành
Nước
non đồi núi bao quanh
Đoạn đê hăm bốn đã thành khoảnh riêng
Tổ
Đình Long Khánh linh thiêng
Xóm làng đồng ruộng thế kiềng ba chân
Thảo
thơm lan tỏa xa gần
Tình Cương...
Người
nhớ...
dừng
chân...
tụ
về !
NHỊ VĂN ANH (Phú Thọ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét