Hoa
hồng, hoa cúc, hoa lan,...
Sao tôi vẫn nhớ hoa xoan quê mình
Nhỏ
nhoi, tim tím, xinh xinh
Gió đưa thoang thoảng đượm tình làng quê.
Không
sang như thể quế, hòe,...
Không tươi rực vội nhạt nhòe phù dung
Cánh
hoa nhỏ nhắn mông lung
Dịu
dàng, đằm thắm,... người ơi!
Giản đơn sâu lắng một đời thủy chung
Không
khoe sắc thắm môi hồng
Lả lơi mời gọi bướm ong theo về.
Hoa
xoan nở trắng vườn nhà
Chắt chiu từng giọt sương sa ngọt ngào
Để
tôi nhung nhớ xôn xao
Những chiều lộng gió đi vào giấc mơ.
Tuổi
thơ yêu đến bây giờ
Mùa hoa xoan lại ngẩn ngơ quê nhà
Người
ơi! Người có giống ta?
Đi đâu vẫn nhớ quê xa năm nào...
TRẦN TRỌNG (Hà Nội)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét