Con về đến cánh đồng làng
Mà
sao chân cứ bước quàng vào nhau
Vấp hoài nhưng chẳng thấy đau
Mắt
nhìn ra chốn đồng sâu tìm bầm.
Giữa đồng không một bóng râm
Trên
đầu bỏng rát, thân dầm nắng say
Từ trong khóe mắt cay cay
Nắng hè đổ xuống oằn lưng
Bước
đi chệnh choạng, ngập ngừng run run
Một đời chân lội xuống bùn
Thu
– Đông, Xuân – Hạ chẳng đùn đẩy ai.
Dậy từ gà gáy sớm mai
Mặt
còn nhọm nhẹm, miệt mài cấy thêm
Thương bầm chân yếu, tay mềm
Lặng
trong giây phút nỗi niềm trào dâng.
Đứng nhìn đồng lúa bâng khuâng
Thương
bầm, thương chốn nhà nông nghẹn ngào.
Phú Lạc Phố, Vụ Chiêm
tháng 5 năm 2017
NGUYỄN CHÍ ANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét