Vào
mùa lúa chín trĩu đồng
Màu
vàng lan tận mép sông cũng vàng
Xanh
xanh những lũy tre làng
Chiều
loang khói bếp mơ màng mắt ai
Lâu
rồi quên cả lúa khoai
Chiều
nay dừng bước nhớ ai tìm về
Lang
thang suốt dọc sông quê
Cỏ
may níu bước lối về nhà em
Con
đường xưa vốn rất quen
Tự
dưng xao xuyến bồi hồi
Bao
nhiêu kỷ niệm một thời hiện lên
Những
lần hò hẹn trăng đêm
Nụ
hôn bỏng cháy bên thềm trao nhau
Để
rồi ôm mãi nỗi đau
Nàng
đi xa lắm từ lâu không về
Còn
tôi rời bỏ làng quê
Lang
thang phố thị đêm về nhớ ai...
NGÔ QUANG TUẤN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét