Bài xướng:
Cảm
thán
Xuống chiếu thơ ngồi để hiểu thương
Đem tình cảm gởi đến muôn phương
Đã từng khốn quẫn vì đau đớn
Nên phải chơ vơ giữa đoạn trường
Về với tao nhân không mặc cả
Đi theo thi hữu chẳng so lường
Một đời khiêm hạ chăm cầu học
Nhàn tản cùng tôi suốt chặng đường
Nào khoe thấy biết dợm đo lường
Vần niêm đã cũ còn kênh kiệu
Câu chữ thì mòn lại khó thương
Bát cú thôi xao mong bất diệt
Thất ngôn xướng họa ước miên trường
Nhìn em thơ mới trồng tươi thắm
Nẩy lộc nứt mầm khắp bốn phương
NHƯ
THỊ
Bài họa 1:
Xanh
lại nụ cười
Thú chơi tao nhã... vốn yêu thương,
Bằng hữu tri giao kết bốn phương!
Vận hạn bợn gì qua đoản khúc,
Nghiệp duyên chi quản trải miên trường?
Nông sâu,... rốn bể khôn dò hỏi,
Rộng hẹp,.. lòng nhân khó định lường?
Có trọng tình nhau thì mới thắm,
Không dưng đâu dễ hợp chung đường?
Không dưng đâu dễ hợp chung đường
Cao, thấp,
dở, hay... khó đọ,... lường?
Mất chẳng thiếu đi ngàn nghĩa cử,
Cho là nhận được vạn niềm thương!
Thân trầy tận nẻo,... hay tâm tịnh,
Mắt thức tàn canh,... thấu dạ trường?
Xanh lại nụ cười, say túy lúy...
Hồn xuân thơ thới gởi mười phương!?
NGUYỄN
HUY KHÔI
Bài họa 2:
Bạn
hỡi đừng buồn...
Anh em bốn bể bạn thân thương
Mở rộng vòng tay kết tứ phương
Để đẹp tình nghiên vui hạ ấm
Cho tươi nghĩa bút đón xuân trường
Gieo vần học hỏi không hiềm tỵ
Mở ý giao lưu chẳng tính lường
Biển học mênh mông còn mãi học...
Cùng thêu tân cổ của Thi Đường.
Cùng thêu tân cổ của Thi Đường
Kẻ thấp người cao chẳng dễ lường
Luật lệ xa xưa... còn nức tiếng
Ngôn từ vạn thuở... vẫn thân thương
Câu thơ tứ xướng bay ngàn rộng
Ý họa vần nghênh trải núi trường
Bạn hãy thanh tâm đừng nghĩ ngợi...
Còn bao bằng hữu – hướng về phương!
TRẦN
LỆ KHÁNH
Bài họa 3:
Khiêm
nhường
Dẫu không ra mặt đã thầm thương
Nối mạng cùng thơ khắp bốn phương
Giỏi tựa “Gu-gồ” còn học lớp
Tài như “Phây-búc” cũng theo trường
Giữa non Thái, lại quên nghiêng nón
Bên cụ Bành, sao dám đọ lường
Muôn dặm sàng khôn chăm chỉ nhặt...
Ở đâu bạn hỏi vẫn lên đường.
Ở đâu bạn hỏi vẫn lên đường
Mong cố đừng “sai chuyến ngược Lường”(*)
Bớt lửa cơm thơm... “nhờ bớt giận”
Thêm lòng thơ ngát... “lại càng thương”
Thâm tình thấm nặng xuyên miền thẳm
Bạc nghĩa thầm đau suốt dặm trường
Chẳng có hơn gì thôi chấp ngã
Hãy vì thơm cảo ngát ngàn phương!
(*) Lời bài “Giận thương” – Dân ca Nghệ
Tĩnh
PHAN
TỰ TRÍ
Bài họa 4:
Duyên
khởi...
Thuận duyên thơ thẩn thú đau thương
Tao ngộ trên mây khắp bốn phương
Người xướng bày ra vuông chiếu ảo
Bạn bè họa vận thức canh trường
Tao nhân hòa nhã tình thân ái
Mặc khách ham vui chẳng lọc lường
Biển học bao la đời hữu hạn
Chung tay vun đắp một con đường
Chung tay vun đắp một con đường
Bạn ảo năm châu khó gạt lường
Ghép chữ trần thân lòng chán nản
Tìm vần moi óc trí bi thương
Làm xong bài xướng tâm thơ thới
Bài họa tiếp sau rộn hí trường
Một sớm mưa bay mành ấp ủ
Lộc non bé bỏng gió muôn phương!
LỘC
BẮC
Bài họa 5:
Gửi
gió
Thấu hiểu cho lòng trọn sống thương
Cho tình thắm thiết vị chân phương
Từng chia hoan lạc ngoài sân khấu
Để ngậm buồn đau dưới hậu trường
Đã cắt vào tim ngàn lật lọng
Thôi neo ở trí những suy lường
Tay buông nhõm nhẹ ngày lui tới
Ngoảnh lại sau lưng… chỉ bụi đường.
Ngoảnh lại sau lưng… chỉ bụi đường
Còn chi, chi đó, có chi lường?
Yêu qua chín suối, nên người giận
Nhớ vượt mười đèo, khiến bậu thương
Bởi nghĩa tình nhau nhìn nguyệt khuyết
Vì duyên nợ bạn thức đêm trường
Dòng sông nhẫn chịu bao bồi lở
Để mãi nâng thuyền đến viễn phương…
LÝ
ĐỨC QUỲNH
Bài họa 6:
Tình
thương
Cuộc sống ngày nay thiếu mến thương
Đua chen danh vọng khắp muôn phương
Con người biến thái tâm vô cảm
Đạo đức đua chen bóng thị trường
Tình nghĩa xem là điều ảo tưởng
Tham sân dẫn tới kiểu so lường
Bao giờ thế giới này thay đổi
Nhân loại cùng chung một hướng đường!
Nhân loại cùng chung một hướng đường!
Đem tình gieo rắc chốn ngàn phương
Tìm về những tháng ngày thân ái
Nhung nhớ bao hình ảnh luyến thương
Kỷ niệm thấm nhuần hoài ký ức
Người người sum họp lại huyên đường
Về nơi quê cũ dâng hương khói
Thanh đạm an lành chẳng lọc lường !
N.S.
(Canada)
Bài họa 7:
Mở hương
câu chữ
Chưa lần tri diện,... đã thầm thương,
Ấm áp tình nhau tỏa tứ phương!
Kẻ nát óc suy trầy bóng quạnh,
Người trau mày ngẫm nẫu canh trường!
Lời hay ý đẹp,... khôn đo đắn,
Dạ thực lòng trân,... khéo lựa lường.
Tương ngộ tri giao trên “mạng ảo”
Nhân tâm chưa thấu,... vẫn chung đường?!
Nhân tâm chưa thấu,... vẫn chung đường
Lễ nghĩa,... xưa nay né kỵ lường,
Bởi sống ân tình cao lẽ đạo,
Nên đời đằm thắm đẹp niềm thương!
Đã là ý hợp khơi mầm sáng,
Nỡ để lòng đau xói dạ trường?!
Sau trước thủy chung vui hỷ xả...
Mở hương câu chữ gởi muôn phương.
NGUYỄN HUY KHÔI
Bài họa 8:
Tập
thiền
Tập thiền thanh tịnh nặng tình thương
Huynh đệ, đồng môn khắp bốn phương
Tĩnh tại, tâm an,... vơi tật bệnh
Yên bình, thân mạnh,... bớt so lường
Bạc tiền nào bận,... qua gian khó
Danh lợi đâu màng,... vượt đoạn trường
Hạnh phúc cuối đời nên ráng học
Tiêu nhàn tinh tấn Phúc trăm đường.
Tiêu nhàn tinh tấn Phúc trăm đường
Mời bạn thân ơi sớm đến trường
Đừng để sức tàn, thân diệu vợi
Thời qua phận héo, bệnh khôn lường
Đệ huynh khuyên thật mau về lớp
Thi hữu hay tin nhớ kiếm phương
Thiền tọa Tâm an, hồng sắc thắm
Thơ bay khơi dậy cả nguồn... Thương!
HÀN
NHUỆ CƯƠNG
Bài họa 9:
Tôn
vinh
Vi
hành thiên hạ thỏa niềm thương
Chợt
ngộ ra rằng khắp bốn phương
Quằn
quại thân già trong tật bệnh
Hét
la con trẻ suốt canh trường
Thân
vương y pháp sao đành nỡ
Sự
học chân tu nỏ dám lường
Rừng
vắng hang sâu tìm bí quyết
Dành
trao nhân loại rộng thêm đường...
Dành
trao nhân loại rộng thêm đường
Bác
ái, từ bi,... khó gạt lường
Nắng
sưởi niềm vui chung mọi giới
Mây
xua lẻ bóng sáng đêm trường
Trường
Sinh ngời tỏa nơi trần thế
Môn
pháp chân truyền khắp thập phương
Nguyện
hướng chung lòng xây nghĩa cả
Đáp
đền trọn nghĩa nặng tình thương.
HỒ VĂN ĐÌNH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét