Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2016

Thay lời học sinh cũ


Bảy ba xuân, mùa sương trắng
Tình đời nhiều nỗi nắng mưa
Hương đất dường như đã vắng
Sao trời dường như đã thưa.

Suốt đời bảng đen, phấn trắng
Mái trường xa chốn bon chen
Đời thường bình yên giản dị
Tóc thầy giờ chẳng còn đen.

Em nghĩ đời thầy còn khó
Đồng lương khiêm tốn đợi chờ
Em tin là thầy giàu có
Bên thầy hàng vạn học trò.

Không quá lớn thành trống trải
Không mơ hồ tựa giấc mơ
Thầy cười hiền hòa đôn hậu
Thầy luôn hướng về học trò.

PHẠM MẠNH KHANG (Cựu Giáo chức, Tang Châu, Tình Cương)

Không có nhận xét nào: