Thứ Tư, 3 tháng 10, 2018

Hẹn nơi ấy – quê anh



Về thôi em, mình lên núi Đọi Đèn
Xem khe đá bao nhiêu mùa róc rách
Nơi anh nói, đấy là nguồn nước sạch
Để gột khăn và khỏa những giao mùa.

Trộn vào nhau là vài ngọn măng chua
Con cá nhỏ ngoi giữa tầng phong thủy
Thuở ông cha đã biết tìm nấm quý
Bẫy thú rừng võng quấn ngủ cheo leo.

Anh đưa em và mình chỉ mang theo
Một cái nắng, một cái mưa nho nhỏ
Rồi trải áo giữa nền xanh thảm cỏ
Để bầu trời trong khoảnh khắc ta yêu!

Hanh Cù, Tình Cương mùa quả cọ
NHỊ VĂN ANH

Không có nhận xét nào: