Thứ Tư, 1 tháng 7, 2015

Xướng họa: Thay lời người đi xuất khẩu lao động

Bài xướng:
Nghĩ lúc đang bay

Dẫu chẳng như xưa “áo một manh”
Phải đi kiếm việc sống thêm lành
Bơ vơ trước mặt màu sương trắng
Ấm áp sau lưng đọt khói xanh.
Mỗi bước tình quê neo vững cội
Hai năm nỗi nhớ tỏa dư cành.
Cha con rau cháo chăm bà nhé
Xong hạn lại về núp bóng anh!

TRẦN NHƯ TÙNG (Việt Trì, Phú Thọ)




Bài họa 2:
Ráng chờ

Thân nghèo tấm áo dẫu mong manh
Tình nghĩa đôi ta vẫn ngọt lành
Đừng để quê người pha tuyết trắng
Kẻo mà Đất Tổ lợt dừa xanh.
Mình sang đất nớ mong còn gốc
Em ở trời ni ước giữ cành.
Việc xóm, việc nhà vui bố mẹ
Chân trời góc bể ráng chờ anh!

PHAN TỰ TRÍ (Biên Hòa, Đồng Nai)


Bài họa 1:
Lời nguời xa

Đôi lời nhắn gửi mẹ cùng anh
Trải chặng đường xa mộng ấm lành
Nhớ buổi mây dồn tuôn lũ trắng
Ghê hồi nắng đổ dạt đồng xanh
Sương mờ chẳng muốn chan đầy nụ
Quả ngọt hằng mong kết trĩu cành
Gió giật, mưa dầm đành phận gái
“Lên đời” ổn định, hết mong manh.

PHẠM DUY LƯƠNG (Thị xã Hồng Lĩnh, Hà Tĩnh)

* Trân trọng kính mời các thi hữu gần xa cùng họa tiếp bài thơ này. Bài họa xong xin quý vị vui lòng gửi vào địa chỉ e-mail: nguoitinhcuong@gmail.com – Chân thành cám ơn!

Không có nhận xét nào: