Thứ Ba, 13 tháng 6, 2017

Thương nhớ một thời


              Thương em vất vả một đời
        Nắng mưa bão gió áo tơi bên mình 
              Dậy thì vừa đẹp vừa xinh 
        Khác nào màn bạc minh tinh tuyệt vời 
              Khép mình trong tấm áo tơi 
        Cởi ra mới thấy ngời ngời kiêu sa 
              Áo tơi nề nếp quê nhà
        Bầu trời vuông ấy cùng ta bao đời 
              Bây giờ, nhớ lắm em ơi!
        Còn đâu cái cảnh áo tơi... đâu rồi.

PHẠM THANH HOA

Không có nhận xét nào: