Thứ Tư, 16 tháng 10, 2013

Không thể

Mái cọ

Ai mà chẳng sinh ra từ làng, từ đất
                    Có đình, chùa, am, miếu…
                                                                                     để hành hương
Ai đã từng nghe
                                      những câu hò cánh võng yêu thương
                     Tiếng ầu ơ lời mẹ ru một thuở.
                                                                            
Ai cũng trải qua
                                      một thời vấn vương mắc nợ
Cây đa đầu làng, nương rẫy, đồng chua…
                        Gió mát trăng thanh
                     tiếng sàng sảy chày khua
Hò đối đáp trai lực điền giao duyên gái nõn
                                                                            
Giếng nước cuối thôn
       mát, trong, ngon, ngọt
Hàng tre ven đường kẽo kẹt gió đưa
Bên bến đò xưa
bà mẹ quê nằm phe phẩy quạt
         giấc trưa
Miệng nhai trầu
mắt lim dim mơ màng ngái ngủ

Ai đi xa chưa một lần ấp ủ
Có hay chăng
                   hơn một lần trách cứ
                                          Để bây giờ
                                                                         không thể...
                                                   với ngàn sau... 


TRƯỜNG THẮNG   –   Theo: giacngo.vn/vanhocnghethuat/tho

1 nhận xét:

Unknown nói...

Bài thơ thật sâu lắng làm người đọc nhớ lại chình đời mình