Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2014

Quạnh hiu


Vì đàn con mẹ thức trắng những đêm trường
Gánh khó nhọc đôi vai gầy héo hắt
Ngăn mồ hôi và những dòng nước mắt
Đang trực trào, quay quắt bởi nhớ con.

Tháng năm kia dẫu sông núi hao mòn
Con dẫu lớn vẫn mãi là đứa trẻ
Vẫn khe khẽ nằm yên trong lòng mẹ
Vẫn khóc nhè, trong mắt mẹ đấy thôi.

NGUYỄN TÚ ANH (Khu 2, Tình Cương)

Không có nhận xét nào: