Thứ Sáu, 14 tháng 4, 2017

Nhớ bến sông quê


Nơi đô thành nhớ lắm buổi hoàng hôn
Chẳng hiểu sâu sa “vũ môn, cá chép”
Chỉ biết rằng quê hương tôi thật đẹp
Chế Nhuệ, Hanh Cù - dải đất phù sa.

Người quê tôi, thương lắm, thật hiền hòa
Giản dị, chân thành, chịu thương chịu khó
Đánh giặc, nuôi con, vượt qua gian khổ
Miền quê nghèo nay đổi mới khang trang.

Ôi nhớ bâng khuâng những chuyến đò ngang
Năm xưa âm thầm tiễn người ra trận
Dòng sông xưa vẫn ngọt ngào sâu lắng
Ba mươi tháng Tư, đón các anh về.

Xa lâu rồi vẫn nhớ bến sông quê
Bãi cát bên bờ nồng nàn hoa cải
Nón trắng nghiêng che dịu dàng em gái
Có nơi nào lại đẹp đến thế không?

Cẩm Khê ơi! Sao tôi mãi bâng khuâng
Cô gái, chàng trai năm xưa ra trận...
Ba mươi tháng Tư rợp cờ chiến thắng
Khúc khải hoàn ấm áp một miền quê...

Hà Nội, 14-4-2017
TRẦN TRỌNG

Không có nhận xét nào: