Thứ Tư, 20 tháng 9, 2017

Chiếc lá mong manh


Nhẹ nhàng như chiếc lá
Ta lặng lẽ rời cành
Nhường chỗ cho chồi xanh
Lẽ không đành... tạo hóa.

Có ta... hoa... tới quả
Vờn gió thỏa vẫy vùng
Xanh ta lá ung dung
Nay bập bùng theo nước.

Bởi xanh ta ra trước
Bao nguyện ước thỏa mong
Trách nhiệm xanh đã xong
Rơi theo vòng hồi kiếp...

NGUYỄN MẠNH HÙNG (Hà Nội)

Không có nhận xét nào: