Bầm
ơi! Tiếng gọi thân thương!
Dắt con đi suốt chặng đường gian lao.
Bây
giờ con chỉ ước sao,
Tuổi thơ về lại ngọt ngào như xưa.
Quên
sao, Bầm sáng cùng trưa
Ruộng
cạn cho tới đồng sâu,
Làn da rám nắng, mái đầu bạc thêm.
Thương
Bầm lặng lẽ từng đêm,
Be bờ, tát nước trăng thềm nghiêng soi.
Ngược
xuôi, Bầm tựa con thoi
Thân cò khuya sớm lẻ loi một mình.
Lời
Bầm, con nhớ đinh ninh
Học cho thật giỏi, nước mình dựng xây.
Ngọt
bùi nhớ lúc đắng cay
Lời ru xưa vẫn đong đầy nhớ thương.
Bao
nhiêu kỷ niệm vấn vương
Bầm là điểm tựa trên đường con đi.
Nắng
chiều sắp tắt còn chi?
Bầm ơi! Tiếng gọi con ghi ngàn đời.
Hạ Hòa, 8/2017
PHÙNG
THỊ ĐÀO
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét