Ngày
xưa, đánh đuổi giặc Tây,
Quê tôi chẳng ngán máy bay “bà già”
Nó
tên là Đa-kô-ta
Bay ì ạch, thấp la đà,... cũng “kinh”!
Hắn
đi do thám tình hình,
Mấy
thằng “khu trục” liền tay,
Rình mò bắn phá cả ngày lẫn đêm.
Đôi
khi nó lại giả “hiền”
Mở loa ca hát huyên thuyên giữa trời,
Bay
vòng lượn mãi không thôi,
Tuyên truyền, nói xấu đủ lời về ta.
Bọn
mình nấp ruộng ngô xa,
Xông ra nhặt hết những là... truyền đơn.
Gom
về đem nộp cấp trên,
Đốt cho chúng nó cháy liền thành tro.
Thế
rồi bọn giặc thua to…
Hà Nội, 18-8-2017
ĐỖ VĂN MỴ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét