Bầm
đi lấy thuốc, chân đau
Mặt trời đã lặn... Bầm đâu chưa về?
Bồn
chồn ra đứng mặt đê
Ngóng đò xem có ai về hay không?
Thương
Bầm... sao cứ nóng lòng
Chân đau bước chậm, khám xong mới về
Chiều
buông đứng góc vườn quê
Thương Bầm, nhớ đến tái tê... Ơi Bầm!
NGUYỄN VĂN VY
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét