Bầm
tôi suốt cả cuộc đời
Chắt chiu từng giọt mồ hôi ấm nồng
Chang
chang nắng cháy trên đồng
Mạ non bầm cấy,... nóng không... Ơi Bầm!
Xa
quê đã mấy mươi đông
Chân trời góc biển mà lòng không quên
Bầm
ơi! Hai tiếng thiêng liêng
Răng
đen, môi thắm thật xinh
Quần nâu áo vải đượm tình làng quê
Trầu
têm cánh phượng bên hè
Dăm ba câu chuyện... quà quê mặn mà.
Chúng
con dù có đi xa
Hoàng hôn nơi ấy quê nhà Bầm mong
Chiều
nay Bầm đứng mom sông
Trâu đằm bên dưới,... nhớ không... Ơi Bầm!
Giờ
còn đâu nữa mà trông
Bầm đi, đi mãi mà không thấy về...
Bầm
ơi! Giờ ở miền quê
Đầu làng cuối xóm chẳng nghe tiếng Bầm.
“Bầm
ơi!”... tiếng gọi xa dần
Thay bằng tiếng Mẹ, gọi lần cũng quen
Chiều
buông xóm vắng lên đèn
Bầm về nơi ấy một miền xa xăm...
Có
nghe được tiếng con không?
Yêu Bầm, yêu cả dòng sông quê mình
Cây
đa, bến nước, sân đình,...
Miền quê giản dị, thanh bình Bầm ơi!
Ai
về Phú Thọ quê tôi
Vẳng nghe hai tiếng “Bầm ơi!” ngọt ngào.
TRẦN TRỌNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét