Láng
Chương gánh lúa oằn lưng
Đi bừa từ lúc trăng lên ngang đầu
Be
bờ tát nước mẻ gầu
Giống thường “Chiêm tép – chiêm bầu” đem gieo.
Cuối
mùa có được là bao
Bốn năm chục ký lấy đâu no lòng
Sắn
khoai làm bạn theo cùng
Nhờ
công đổi mới văn minh
Đói nghèo nhường bước, tự mình đẩy lui
Giờ
đây cuộc sống đổi đời
Cháu con hạnh phúc mọi người ấm no.
TRẦN VĂN ĐIỂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét