Quê
tôi ai đã từng qua
Không quên được tiếng “Bầm à!”... thân quen
“Bầm
ơi!” như một chất men
Ngày xưa Tố Hữu bỗng quen gọi... Bầm
Xa
quê, tôi vẫn nhớ thầm
“Mẹ ơi!” không thể thay “Bầm ơi!” đâu!
Bầm
trên chín chục tuổi đầu
Hôm
nay Chủ nhật ngày Rằm
Tôi đi chợ Chủ, ghé thăm quê nhà
Ngắm
nhìn quang cảnh quê ta
Quê hương thay đổi đẹp ra rất nhiều.
Cái
thời đói khổ quê nghèo
Ngóng Bầm đi chợ chạy theo đòi quà
Hôm
nay phiên chợ quê nhà
Yêu Bầm, con muốn mua hoa tặng Bầm.
Mua
trầu, cau, rễ, nhang trầm,...
Mua thêm quà bánh,... để Bầm cúng Cha
Bầm
ngồi bậc cửa nhìn ra
Nhai trầu bỏm bẻm trông xa,... xa vời...
Con
về thăm đấy! Bầm ơi!
Khỏe tay, nhanh mắt,... hết thời thanh xuân
Bây
giờ Bầm vượt “cửu tuần”
Nghỉ ngơi, con cháu lại luân phiên về.
Thăm Bầm, thăm cả làng quê
Nắm tay con cháu Bầm nghe hỏi thầm
Bầm
ơi! Bầm nhớ không Bầm?
Bầm không thấy rõ,... xa xăm Bầm nhìn...
Lục
trong trí nhớ, Bầm tin
Cháu con thương nhớ đang tìm về thăm
Cái
nhìn chăm chú đăm đăm
Bầm đang nhớ những tháng năm,... đứa nào?
Lòng
con chợt thấy nao nao
Bầm ơi!... Ôi!... chẳng lẽ nào... nhầm con
Thương
Bầm... con chửa lo tròn
Bầm ơi! Bầm hiểu lòng con lúc này!?
Thương
Bầm, Bầm biết chăng, hay...
Một thời vất vả đêm ngày vì con
Hôm
nay, Bầm đã vẹn tròn
Bầm ngồi cánh võng... liệu còn ngày xa.
Con
Bầm nên ông, thành bà
Khó khăn Bầm đã trải qua một thời
Về
thăm Bầm đấy... Bầm ơi!
Mượn thơ con tạm thay lời hỏi thăm.
Gọi
là hiếu nghĩa tri ân
Đền công nuôi dưỡng sinh thành... Bầm ơi!
Mong
Bầm vui vẻ suốt đời
Làm cây đại thụ thảnh thơi trong nhà.
Tình Cương, 06-8-2017.
TRẦN THỊ LIÊN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét