Nhớ
sao những cánh đồng ngô,
Bên bờ đê cũ gió đưa xạc xào.
Bãi
ven sông, đất đồng cao,
Ngô lên xanh tốt, thấm bao nghĩa tình.
Nhớ
năm xưa, tuổi cha anh,
Chống càn, ấn nấp đầu gành, bãi ngô,...
Đêm
ngày mật phục, đánh vô,
Tuổi
thơ từ thuở chăn trâu,
Ngô lùi bếp lửa, tranh nhau, nhọ mồm.
Nhớ
sao những buổi chiều hôm,
Hái rau nuôi lợn, chui luồn luống ngô.
Mùa
về ngô chất đầy bồ,
Nào rang, nào luộc… tha hồ ta ăn.
Tương
ngô ngọt lịm chân răng,
Bầm làm bánh khảo nướng bằng bột ngô.
Bữa
cơm lúc đói, khi no
Có ngô làm bạn khỏi lo nghĩ nhiều.
Đồng
ngô yêu biết bao nhiêu,
Sao mình lại nỡ bọt bèo với ngô!
Hà Nội, 18-7-2017
ĐỖ VĂN MỴ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét