Thời
gian trôi lại sắp Rằm tháng Bảy
Để
bao người có dịp nhớ Mẹ Cha
Dù
ở gần hay mãi tận nơi xa
Rằm
tháng Bảy có ai là không nhớ.
Bao
năm không được gọi Bầm, gọi Bố
Bởi
Người đã về với Tổ, với Tiên
Sống
an nhiên trong thế giới người hiền
Tháng
Bảy về, mùa Vu Lan báo hiếu
Con
được gặp Người qua lớp khói hương
Bao
năm rồi, con sống thiếu tình thương
Của
Cha Mẹ, ngày xưa Người dạy dỗ.
Khi
mất Mẹ Cha mới thấy mình khổ
Sống
bơ vơ không nơi tựa giữa đời
Những
lúc buồn đau lòng bỗng chơi vơi
Ai
chỉ bảo cho đường đi lối lại?
Cứ
đến mùa Vu Lan, con nhớ mãi
Bạn
bè cài hoa sắc thắm đỏ tươi
Con
nghẹn ngào bông hồng trắng, Mẹ ơi!
Rưng
rưng trong lòng, mắt con lệ ngấn.
Nếu
được coi Mẹ Cha như tài sản
Thì
đó là thứ quý nhất trên đời
Mỗi
con người chỉ có một lần thôi
Ai
đã mất không thể nào có nữa.
Lúc
trẻ khó khăn, con chưa trả nghĩa
Thì
bây giờ cũng chưa muộn Người ơi!
Con
sẽ làm việc có ích cho đời
Ở
nơi xa, chắc là Người siêu thoát.
Phú Lạc Phố, 24-8-2017 (Mồng
Ba tháng Bảy năm Đinh Dậu)
NGUYỄN CHÍ ANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét