Sông
quê bên lở bên bồi
Mùa trong, mùa đục nước trôi lững lờ
Dòng
sông tắm mát tuổi thơ
Ghi bao kỷ niệm năm xưa quê nhà.
Là
nơi có mẹ, có cha
Mảnh vườn nho nhỏ trồng cà ươm rau
Cải
tươi xanh ngát một màu
Sắn
lùi than nóng thơm ghê
Cơm thơm ăn với cá trê kho nhừ
Hoa
xoan nở trắng vườn nhà
Hương bay thoang thoảng đi xa nhớ về.
Gió
đưa kẽo kẹt cành tre
Trưa hè rộn rã tiếng ve gọi bầy
Đêm
trăng thoang thoảng hương bay
Hoa cau e ấp ngất ngây lòng người.
Làng
ta ngày ấy đâu rồi
Cánh hoa gạo đỏ rực trời tháng ba
Mang
về cho ấp mái gà
Sai con ít mản – loài hoa tuyệt vời.
Sông
xưa bên lở bên bồi
Triền sông bên ấy xanh ngời bãi ngô
Đi
xa nhớ lắm bến đò
Tiễn người lữ khách năm xưa không về.
Hoa
may – bịn rịn triền đê
Níu chân em gái đi về làng bên
Hanh
Cù con gái thật hiền
Tang Châu, Phiên Quận cái duyên mặn mà.
Tình
Cương gái đẹp kiêu sa
Gái làng Chế Nhuệ nết na, mặn nồng
Đảm
đang công việc thay chồng
Lên đường đánh giặc chống quân bạo tàn.
Sắn
khoai ngô lúa bạt ngàn
Tắm sông mát rượi, âm vang câu hò
Hẹn
nhau trên bến đò đưa
Về quê tôi nhé! – Bạn xưa ấm lòng.
Ngàn
năm vẫn một màu hồng
Đi xa nhớ lắm dòng sông ngọt ngào...
TRẦN TRỌNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét