Đường
về, lối cũ tình xưa
Trải bao vất vả gió mưa vẫn cần
Làng
xưa vẫn ngát hương trầm
Sông xưa vẫn chảy trầm ngâm đợi chờ...
Về
đây tôi thấy bất ngờ
Cây cầu nối nhịp đôi bờ sông yêu
Hàng
cau khoe bóng nắng chiều
Tôi
thương mình tuổi ấu thơ
Xa làng, xa xóm đâu ngờ mãi xa
Tuổi
xuân sóng gió sương sa
Nghĩ về quê Mẹ thật là nhớ thương.
Bây
giờ tôi bước trên đường
Làng quê nhớ lại mái trường bao năm
Gặp
em cô gái nuôi tằm
Năm nay em tuổi mười lăm trăng tròn...
Em
cười để lộ môi son
Là cô kiều nữ soi mòn mắt ai
Mưa
xuân làm ướt cành mai
Nắng vàng soi xuống nương khoai xanh màu.
Về
quê nối lại nhịp cầu
Kính cha, thờ mẹ xếp đầu tình con
Cho
dù cách trở nước non
Quê hương mãi mãi sắt son một lòng.
TRẦN VĂN ĐỆ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét