Thiếu
quê ta sẽ về đâu
Để ta nhớ chốn chôn rau của mình
Tình
Cương – mảnh đất Cha sinh
Quê hương lắng đọng nghĩa tình trong tôi.
Xa
quê mấy chục năm rồi
Về qua, lòng thấy bồi hồi thiết tha
Nhớ
sao từ buổi xưa xa
Thế
rồi lịch sử sang trang
Tình Cương từ bấy, năm làng bên nhau
Hanh
Cù, Phiên Quận, Tang Châu,
Tình Cương, Chế Nhuệ – tình sâu muôn đời.
Quê
tôi... ngoài bãi, trong đồi
Bao năm sông vẫn đắp bồi phù sa
Ngắm
nhìn thế đứng làng ta
Từ trong Gò Sức nhìn ra sông Hồng.
Con
đê uốn lượn thân rồng
Chặn dòng nước lũ cho đồng lúa xanh
Ngòi
Me – sợi chỉ mong manh
Ngàn đời tưới mát lượn quanh quê mình.
Những
năm chống giặc kiên trinh
Chủ Chè – mai phục, Pháp đành chịu thua
Tình
Cương còn đó hai Chùa
Bao đời thiêng, đội nắng mưa dãi dầu.
Ngày
rằm, mồng một nguyện cầu
“Dân an – Quốc thái” muôn sau vững bền
Bao
năm phiêu bạt, đua chen
Nửa đời còn lại về bên quê nhà
Đục
trong thời vẫn ao ta
Buồn vui hôm sớm có cha ông mình
Tình
Cương – Mảnh đất nghĩa tình...
Phú Lạc Phố, 03-8-2017
NGUYỄN CHÍ ANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét