Mẹ
là trầm bổng à ơi...
Mẹ là Thánh, Phật, là Trời, là Tiên
Bao
la tình Mẹ vô biên
Sa vào lòng Mẹ nhập miền bồng lai
Ấm
trong êm cả bên ngoài
Là nguồn năng lượng nuôi hoài bão ta
Mẹ
ươm giấc mộng nở hoa
Dù
cho sông cạn đá mòn
Vẫn đôi mắt Mẹ mỏi mòn ngóng theo
Đường
đời từng bậc ta leo
Mừng khi thấy Mẹ nheo nheo mắt cười
Mang
theo trầm bổng à ơi...
Nuôi ta khôn lớn nên người hôm nay.
TRẦN ĐÌNH THƯ (Vũng Tàu)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét