Thứ Tư, 16 tháng 8, 2017

Anh thương binh hiền hậu

Tặng anh Đỗ Xuân Hòa – Thương binh thời chống Pháp.


Quê anh ở tận Bắc Ninh,
  Ra đi chiến đấu quên mình vì dân,
Bị thương trong trận chống càn,
  Chặn quân lính Pháp chiếm làng quê tôi.

Thương anh hiền hậu, đơn côi,
  Bố Bầm đã nhận “con nuôi” trong nhà.
Tính anh giản dị, thật thà,
  Chăm lo mọi việc đồng xa, ruộng gần.

Bố Bầm dựng vợ, gả chồng,
  Cho cô cháu gái cùng trong tộc nhà.
Anh thành cháu rể của Bà,
  Cùng chung xây đắp cửa nhà ấm êm…

Ba mươi năm “giấc ngủ quên”,(*)
  Anh dần nhớ lại quê miền Bắc Ninh,
Niềm vui tràn ngập con tim,
  Anh về nhận lại anh em, họ hàng.

Chia tay bè bạn, xóm làng,
  Anh đi để lại muôn vàn nhớ thương.

(*) Anh Đỗ Xuân Hòa, quê ở Bắc Ninh, bị thương trong trận đánh tại Chủ Chè (đầu xã Tình Cương quê tôi, năm 1949). Do bị thương nặng vào đầu, nên anh Hòa mất trí nhớ, nhiều năm sau mới hồi phục.
Hà Nội, ngày 19 Tháng 7 năm 2017
ĐỖ VĂN MỴ

Không có nhận xét nào: