Thứ Tư, 2 tháng 8, 2017

Dù có bao giờ...


Nhà mình hạnh phúc sum vầy
  Bố cùng lo với bàn tay của Bầm...

Nhiều đêm Bầm khẽ khóc thầm
  Nhà mình cực khổ,.. thêm Bầm yếu đau!
Biết bao vất vả trước sau
  Giữ cho mái ấm đượm màu yên vui.

Khổ đau đánh đổi ngọt bùi
  Bố Bầm tươi mãi nụ cười trên môi
Lung linh như ánh sao trời
  Bố Bầm là cả cuộc đời chúng con.

Cả đời lo mãi... vẫn còn...
  Khó khăn chẳng quản, vẹn tròn yêu thương
Con đi trên mỗi bước đường
  Vẫn thầm nhớ mãi tấm gương Bố Bầm.

Dẫu còn khó nhọc thăng trầm
  Thì tình mẫu tử ân thâm trọn dành.
Nên người, rạng rỡ công danh
  Ơn này của Bố Bầm dành cho con.

Con đi gìn giữ nước non
  Bố Bầm hiu hắt xóm thôn đợi chờ
Mai sau, dù có bao giờ...
  Bố Bầm mãi xứng vần thơ... muôn đời!

HUỲNH THỊ NGỌC

Không có nhận xét nào: