Càng đi càng nhớ quê nhà
Phùm
tương, chĩnh mắm, vại cà, hàng cau
Múc tương giuộc nứa vục sâu
Đậy
phùm bù hụp dãi dầu nắng mưa.
Mẹ thường kể chuyện ngày xưa
Cơm
quê chỉ lấy rau dưa làm đầu
Tép đồng mắm ngẫu ngon lâu
Tép kim, cân cấn, đòng đong
Đem
kho rau sắn ngon không ai ngờ
Rô ron, săn sắt, cá cờ
Đem
về thả bể lượn lờ nước trong
Chuối xanh bạn với gà đồng
Ốc
nhồi, ốc vặn bạn cùng khế chua
Dọc tươi mà nấu canh cua
Cá
trê mà nấu canh dưa tuyệt trần
Mới nghe nói đã thèm ăn
Vị
quê dường đã thấm dần ngấm sâu
Nên dù ta có đi đâu
Đắng
cay ai có qua cầu mới hay
Ước sao sống lại những ngày
Tuổi
hoa, trong trắng, thơ ngây, dại khờ
Cảnh quê tuy thật đơn sơ
Lặn
trong ký ức tuổi thơ đời người
Dẫu ta đi bốn phương trời
Tình
quê vẫn thấm từ thời ấu thơ
Xa quê ai cũng mong chờ
Yêu
quê ai cũng ước mơ trở về
Nỗi niềm vương vấn hồn quê
Buồn
vui chia sẻ dãi dề hôm nay
Càng yêu, càng quý những ngày
Càng
thương, càng nhớ bạn, thầy khi xưa
Tiếng gà eo óc ban trưa
Tiếng
chuông chùa vẳng xa đưa bồi hồi.
ĐINH DUY ĐANG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét